Trong BHDSL, Nguyễn Trăi đổ hết
tội lỗi cho Hồ Quí Ly, Không Tốt !
Lê Anh Chí
__________________________________________
Dàn Bài :
I) Hồ Quí Ly cướp ngôi nhà
Trần
II) Trần Nguyên
Đán phản nhà Trần
III) Nguyễn Trăi ca tụng Trần Nguyên Đán, ca tụng không
đúng!
IV) Nguyễn
Trăi đổ hết tội lỗi cho Hồ Quí Ly
V) Đạo vui tôi : hai vua
nước Yên và Nhạc Nghị
VI) Nguyễn Trăi phê b́nh không đúng và
không phải đạo
__________________________________________
Bài này, tiếp theo bài 297 ( Trần Nguyên Đán phản nhà Trần, con
cái Trần Nguyên Đán phản Trần và phản quốc
) , bàn
về việc Nguyễn
Trăi đổ hết tội lỗi cho Hồ Quí Ly (trong
BHDSL); sự việc này làm tổn thương rất nhiều cho nhân
cách và phẩm giá của Nguyễn Trăi _-bởi v́ Hồ Quí
Ly là vua cũ của Nguyễn Trăi ...
BHDSL
= Băng Hồ Di Sự Lục
BCQQTS
= B́nh Chương = B́nh Chương Quân Quốc Trọng
Sự
LTHCLC
= Lịch triều hiến chương loại chí
TMT = Tư Mă Thiên
HQL = Hồ Quí Ly
TNĐ = Trần Nguyên Đán
TNH = Trần Nguyên Hăn
TQK = Trần
Quang Khải
NTr = Nguyễn Trăi
PHC
= Phan Huy Chú
NsL=
NSL = Ngô Sĩ Liên
VQ = Vũ Quỳnh
GĐĐ
= Giản Định Đế nhà Hậu Trần
Bài
liên quan :
297) Trần Nguyên Đán phản nhà Trần, con
cái Trần Nguyên Đán phản Trần và phản quốc
157) Trần Trọng Kim nói rằng nhà Minh cho
5000 quân đưa Trần Thiêm B́nh về nước, Sai !
182) Hồ Quí Ly bị bắt ở núi Thiên
Cầm
228)
Lời nguyền của Vua Lư Huệ Tông
286) Trần Trọng Kim nói rằng Hồ Quí
Ly có tài kinh bang tế thế, SAI !
I) Hồ Quí Ly cướp ngôi nhà Trần
Lược truyện :
a)
Hồ Quí Ly, lợi dụng ḷng tin yêu của Trần
Nghệ Tông, chuyên quyền, lại xúi Trần Nghệ Tông
giết vua Trần Xương Phù, giết tông thất nhà
Trần và giết những người có ư trừ khử
HQL
b) Ngoài vua Trần và tông thất nhà Trần ,
nhiều vơ tướng nhà Trần bị Trần Nghệ
Tông, Hồ Quí Ly giết :
_-lúc Trần Nghệ Tông c̣n sống, th́ Hồ
Quí Ly xúi Trần Nghệ Tông giết
_-sau khi Trần Nghệ Tông chết, th́ Hồ
Quí Ly chuyên quyền , bắt giết nhiều người
trước khi cướp ngôi
Năm 1399,
Hồ Quí Ly sai Phạm Khả Vĩnh giết vua
Trần Thuận Tông (đă làm Thái Thượng Hoàng,
rồi đă bỏ đi tu tiên). Thái
bảo Trần Hăng, Thượng tướng quân Trần
Khát Chân và một số đại thần mưu giết
Quư Ly : Hôm ấy, Quư Ly họp thề ở
Đốn Sơn . Quư Ly ngồi trên lầu nhà Trần Khát
Chân để xem, y như lệ thiên tử ngự
đến miếu đến chùa. Hai thích khách là Phạm
Tổ Thu (cháu Phạm Khả Vĩnh) và Phạm Ngưu
Tất cầm gươm định lên, Trần Khát Chân
trừng mắt ngăn lại, nên việc không xong.
Sự việc bị phát giác, bọn tôn
thất Hăng, Trụ quốc Nhật Đôn, tướng
quân Trần Khát Chân, Phạm Khả Vĩnh, hành khiển Hà
Đức Lân, Lương Nguyên Bửu, Phạm Ông
Thiện, Phạm Ngưu Tất và các liêu thuộc, thân thích gồm hơn 370
người đều bị giết cả, tịch
thu gia sản, con gái bắt làm nô tỳ, con trai từ 1
tuổi trở lên bị chôn sống, hoặc bị d́m
nước. Lùng bắt dư đảng liền mấy
năm không ngớt.
c) Năm
1400, Hồ Quí Ly phế Trần Thiếu Đế rồi
tự lập làm vua (Trần Thiếu Đế là cháu
ngoại của HQL nên không bị giết).
d)
Hồ Quí Ly là loạn thần đại nghịch vô
đạo lại tàn ác , nên dân Đại Việt rất
ghét họ Hồ ; có nhiều người sang kêu với nhà
Minh rằng HQL làm điều tiếm nghịch, một
trong những người này là Trần Thiêm B́nh (tự
xưng là con thứ của Trần Nghệ Tông) ... Nhà Minh,
năm 1406, cho Hàn Quan và Hoàng Trung đem
10 vạn quân đưa Trần Thiêm B́nh về
nước.
Quân
họ Hồ thảm bại, ở trận đầu,
thiệt mất 4 đại tướng, Tả
tướng quốc Hồ nguyên Trừng suưt bị
bắt. Bỗng Hồ Vấn từ Vũ Cao dẫn quân
tới đánh úp, giặc bị thua. Quân Minh bèn
đưa giải Trần
Thiêm B́nh cho họ Hồ, rồi rút về. Hồ Quí Ly xử lăng tŕ
Trần Thiêm B́nh.
e)
Mấy tháng sau, Trương Phụ đem 80 vạn binh,
chia hai đường sang đánh. Quân họ Hồ
(một triệu quân), không đánh mà tan và Hồ Quí Ly bị bắt ở núi Thiên
Cầm
Vua
quan, cha con họ Hồ bị giải sang Tàu. Vua Minh tha
tất cả các quan nhà Hồ, chỉ riêng đày Hồ Quí
Ly làm lính ở Quảng Tây.
Chú Thích, Nhận
xét :
a) HQL bất nhân : trong vụ Thượng
tướng quân Trần Khát Chân và một số đại
thần mưu giết Quư Ly, hơn 370 người đều
bị giết cả, tịch thu gia sản vv. Không
những thế, Lùng bắt dư đảng liền
mấy năm không ngớt ...
b) HQL bất nhân : ‘con gái bắt làm nô tỳ,
con trai từ 1 tuổi trở lên bị chôn sống,
hoặc bị d́m nước’ : sinh ra th́ đă 1 tuổi, nói ‘con
trai từ 1 tuổi trở lên’ có nghĩa là ‘con trai c̣n
nhỏ tuổi’, c̣n con trai từ 16, 17 tuổi trở lên,
không biết c̣n phải chịu cực h́nh ǵ ???
c) HQL bất nhân : đă
xử lăng tŕ Trần Thiêm B́nh
d)
Phạm Khả Vĩnh đă tuân
lịnh Hồ Quí Ly giết vua Trần Thuận Tông, rồi
lại cùng mưu với các đại thần hành thích
Hồ Quí Ly. Thật là lạ !
II) Trần Nguyên Đán phản nhà Trần
Trần
Nguyên Đán đoán rằng Hồ Quí Ly sẽ cướp
ngôi, nhưng không hề làm ǵ để cản trở,
ngăn ngừa, hoặc trừ khử Hồ Quí Ly ...
a) Trần Nguyên
Đán không hề can ngăn Trần Nghệ Tông
Vua
Nghệ Tông tuy giữ quyền chính trị, nhưng
việc ǵ cũng do ở Hồ Quí Ly. Triều đ́nh th́
chỉ có mặt xu nịnh, người nào cũng chỉ
lo lấy thân mà thôi. Trần Nguyên Đán là tôn thất
lại là BCQQTS, thế mà cũng chẳng hề can ngăn Trần Nghệ Tông (đừng
nghe theo lời Hồ Quí Ly )
b) Trần Nguyên Đán không hề cản trở Hồ Quí Ly
Trần
Nguyên Đán đoán rằng Hồ Quí Ly sẽ cướp
ngôi, nhưng không hề làm ǵ để cản trở,
ngăn ngừa, hoặc trừ khử Hồ Quí Ly, trong khi
Trần Nguyên Đán là tôn thất lại là BCQQTS !
c) Trần Nguyên Đán phản nhà Trần
Trần
Nguyên Đán chẳng có mưu toan ǵ chống lại Hồ
Quí Ly mà trái lại c̣n làm thông gia với Hồ Quí Ly và
gửi gắm con cái cho Quư Ly
Xem
297) Trần Nguyên Đán phản nhà Trần, con
cái Trần Nguyên Đán phản Trần và phản quốc
III) Nguyễn Trăi ca tụng Trần Nguyên Đán, ca tụng không
đúng!
Trong BHDSL, Nguyễn Trăi ca tụng Trần Nguyên Đán, ca tụng quá lố
và không đúng ! những lời ca tụng này làm thiệt
hại cho nhân cách và phẩm giá của Nguyễn Trăi !
Xem
297) Trần Nguyên Đán phản nhà Trần, con
cái Trần Nguyên Đán phản Trần và phản quốc
IV) Nguyễn Trăi đổ hết tội
lỗi cho Hồ Quí Ly
Trong BHDSL, Nguyễn Trăi lại c̣n đổ
hết tội lỗi cho Hồ Quí Ly,
a) BHDSL: "[Trần Nguyên
Đán] Hoặc đi hoặc ở, khi
động khi tĩnh, đều là có ư can gián. Rút cuộc,
Nghệ Tông đều không xét đến"
Nhận xét : sự thực là Trần Nguyên Đán chẳng
hề can ngăn Trần Nghệ Tông, c̣n "đều là có ư can gián" là ư riêng
của Nguyễn Trăi, là điều ông thêm thắt vào
để nói tốt cho TNĐ !
b) BHDSL: "Do
đó, họ Hồ uy thế càng thịnh, kẻ xu phụ
ngày càng nhiều, thế nước ngày càng suy, không làm sao
được nữa ..."
Nhận xét :
-"Do đó" có nghĩa là
"v́ Nghệ Tông đều không xét đến ‘ư can gián’
của TNĐ cho nên ..."
-"họ Hồ uy thế càng
thịnh, kẻ xu phụ ngày càng nhiều" :
điều này đúng, nhưng trong những kẻ xu
phụ có những cậu ruột của Nguyễn Trăi
-Ta thấy rằng Trần Nguyên
Đán chỉ có ‘ư can gián’
thôi mà đươc Nguyễn Trăi ngưỡng mộ !
(sự thực là TNĐ chẳng có ‘ư can gián’ mà lại cấu kết với Hồ
Quí Ly )
c) BHDSL: "Công
mất chưa được bao lâu th́ họ Hồ
quả cướp nước, giết hại con cháu
họ Trần không sót"
Chú Thích, Nhận xét :
-TNĐ mất năm 1390, Hồ
Quí Ly cướp ngôi năm 1400, 10 năm là một thời
gian khá lâu !
-Hồ Quí Ly "giết hại
con cháu họ Trần không sót" : không đúng, Hồ Quí Ly quả
có ư giết hại con cháu họ Trần càng nhiều càng
tốt, nhưng cũng không giết hết được tất cả; ngoài ra, những cậu ruột của
Nguyễn Trăi hợp tác với Hồ Quí Ly và
được phú quí !
-sau khi Hồ Quí Ly cướp
ngôi, trong những kẻ xu phụ họ Hồ có cha con
Nguyễn Phi Khanh, Nguyễn Trăi !
Ta thấy rằng Nguyễn Trăi đổ
hết tội lỗi cho Hồ Quí Ly trong khi TNĐ cũng
có tội trong việc Hồ Quí Ly
cướp ngôi ! Không những thế, sau khi Hồ Quí Ly
cướp ngôi, hai cha con Nguyễn Phi Khanh, Nguyễn Trăi cũng
xu phụ họ Hồ.
Hồ Quí Ly là vua cũ của
Nguyễn Trăi, sự việc Nguyễn Trăi đổ hết tội lỗi cho Hồ Quí Ly không
phải là cách cư xử của người hiền
đời xưa. Trong Sử Kư, Tư Mă
Thiên có viết một đoạn văn nói về cách
đối đăi giữa vua
cũ và tôi cũ ...
V) Đạo vui tôi : hai vua nước Yên và
Nhạc Nghị
Sử Kư của Tư Mă Thiên có
đoạn văn viết về hai vua nước Yên và
Nhạc Nghị, như sau,
=== === Sử
Kư (của Tư Mă Thiên) :
Nhạc
Nghị Liệt Truyện
1. Tổ tiên
của Nhạc Nghị là Nhạc Dương. Nhạc
Dương làm tướng của Ngụy Văn Hầu
đánh lấy được nước Trung Sơn.
Ngụy Văn Hầu đem đất Linh Thọ phong
cho Nhạc Dương. Nhạc Dương chết chôn
ở Linh Thọ. Con cháu về sau sống ở
đấy. Trung Sơn về sau lại được
lập thành một nước. Đến đời
Vũ Linh Vương (325-299 trước Công nguyên)
nước Triệu, Vũ Linh Vương lại
diệt Trung Sơn. Nhạc
Nghị là con cháu họ Nhạc. Nhạc Nghị là
người hiền, thích việc binh. Người
Triệu quư trọng Nghị. Đến khi Vũ Linh
Vương gặp nạn ở Sa Khâu, Nghị bèn rời
khỏi nước Triệu đến nước
Ngụy. Nghị
nghe nói Yên Chiêu Vương v́ loạn Tử Chi, nên quân
Tề đánh quân Yên thua to. Yên Chiêu Vương oán
giận, không ngày nào quên báo thù nước Tề. Yên là
nước nhỏ ở nơi xa xôi hẻo lánh, sức
không đủ chống cự, cho nên nhà vua nhún ḿnh, quư
trọng kẻ sĩ. Trước tiên lấy lễ
đối xử với Quách Ngỗi (1) để
vời những người hiền. Nhạc Nghị bèn
làm sứ giả cho Ngụy Chiêu Vương sang
nước Yên. Vua Yên lấy lễ đối đăi
với khách để tiếp đăi Nhạc Nghị.
Nghị trước từ chối vinh dự ấy
rồi sau chịu làm tôi. Yên Chiêu Vương cho làm á khanh.
Như thế trong một thời gian dài. 2. Lúc bấy giờ Tề
Dẫn Vương mạnh, phía Nam, đánh bại
tướng nước Sở là Đường Muội
ở Trọng Khâu; phía Tây, đánh lại quân Tam Tấn
ở Quan Tân rồi cùng Tam Tấn đánh Tần, giúp
nước Triệu diệt nước Trung Sơn, phá
nước Tống, mở rộng đất đai
hơn ngàn dặm, tranh nhau với Tần Chiêu Vương
để làm đế, được ít lâu Tề
Dẫn Vương lại trở về nước.
Chư hầu đều muốn phản lại
nước Tần theo Tề. Dẫn
Vương kiêu ngạo, trăm họ không chịu không
nổi. Yên Chiêu Vương hỏi về việc đánh
Tề, Nhạc Nghị thưa: -
Nước Tề kế thừa cơ nghiệp
để lại của một nước đă làm bá
(2), đất rộng, người đông, khó ḷng
một ḿnh đánh được. Nếu nhà vua quả thực
muốn đánh Tề th́ không ǵ bằng liên minh với
Triệu, Sở và Ngụy. Yên
Chiêu Vương bèn sai Nhạc Nghị giao ước
với Huệ Văn Vương nước Triệu.
Lại sai những người khác đi liên kết
với Sở, Ngụy và nhờ Triệu thuyết
phục Tần về cái lợi trong việc đánh
Tề. Chư hầu ghét Tề Dẫn Vương kiêu
ngạo, tàn bạo, đều tranh nhau hợp tung cùng
nước Yên đánh Tề. Nhạc Nghị quay về
báo, Yên Chiêu Vương đem tất cả quân, sai
Nhạc Nghị làm thượng tướng quân c̣n
Huệ Văn Vương nước Triệu trao ấn
tướng quốc cho Nhạc Nghị. Nhạc Nghị
bèn cầm đầu tất cả quân các nước
Triệu, Sở, Hàn, Ngụy, Yên hợp nhất đánh
bại quân Tề ở Tế Tây. Quân chư hầu băi
binh rút về nhưng quân của Yên dưới quyền
Nhạc Nghị vẫn một ḿnh đuổi theo
đến Lâm Tri (3). Sau
khi bị thua trận ở Tế Tây, Tề Dẫn
Vương chạy vào thành Cử. Nhạc Nghị
một ḿnh ở lại đi khắp nước Tề.
Các thành của Tề đều lo chống giữ.
Nhạc Nghị đánh vào thành Lâm Tri lấy tất
cả những đồ quư báu, của cải,
đồ cúng tế của Tề, sai chở về Yên. Yên
Chiêu Vương cả mừng thân hành đến sông
Tề để úy lạo, khao thưởng quân sĩ,
phong cho Nhạc Nghị huyện Xương Quốc,
hiệu là Xương Quốc Quân. Yên
Chiêu Vương sau khi đă thu của cải lấy
được của Tề th́ quay về, sai Nhạc
Nghị lại đem binh đánh lấy những thành
của Tề chưa lấy được. Nhạc
Nghị ở lại Tề trong năm năm, đánh lấy
hơn bảy mươi thành của Tề, biến
tất cả những thành này thành quận huyện
nước Yên, chỉ c̣n thành Cử và Tức Mặc là
chưa chịu hàng. 3. Vừa lúc
ấy Yên Chiêu Vương chết, thái tử lên làm vua,
tức là Yên Huệ Vương. Huệ Vương
từ khi c̣n làm thái tử thường không thích Nhạc
Nghị. Đến khi Huệ Vương lên ngôi,
Điền Đan nước Tề bèn tung phản gián
sang nước Yên nói: -
Nước Tề chỉ c̣n hai thành không bị lấy
nữa mà thôi. Sở dĩ những thành này không bị
lấy là v́ nghe nói Nhạc Nghị có hiềm khích với
vị vua mới ở Yên, muốn giữ tất cả
binh lưu lại ở Tề, quay mặt về
hướng Nam mà làm vua nước Tề. Điều
người nước Tề lo ngại chỉ là sợ
có viên tướng Yên khác đến. Yên
Huệ Vương vốn đă nghi ngờ Nhạc
Nghị, nghe những lời phản gián của Tề bèn
sai Kỵ Khiếp làm tướng thay Nghị và mời Nhạc
Nghị về. Nhạc Nghị biết Yên Huệ
Vương không thích ḿnh nên cho người thay thế,
sợ bị giết, bèn đi về hướng Tây theo
nước Triệu. Triệu
phong Nhạc Nghị ở Quan Tân, hiệu là Vọng
Thư Quân, tôn trọng và yêu quư Nhạc Nghị làm cho các
nước Yên, Tề lo sợ. Sau đó Điền
Đan nước Tề đánh nhau với Kỵ
Khiếp, Điền Đan bày mưu đánh bại
Kỵ Khiếp ở dưới thành Tức Mặc,
đuổi quân Yên đến tận Hà Thượng, thu
lại tất cả những thành của Tề và đón
Tương Vương ở thành Cử vào Lâm Tri. Yên
Huệ Vương hối hận về chỗ ḿnh sai
Kỵ Khiếp thay thế Nhạc Nghị cho nên quân
bị bại, tướng bị giết, mất cả
nước Tề. Lại thấy Nhạc Nghị đă
đầu hàng Triệu, sợ Triệu dùng Nhạc
Nghị để đánh Yên, Huệ Vương bèn sai
người trách Nhạc Nghị và đồng thời
xin lỗi. Bức thư viết: 4. "Tiên
vương đem cả nước giao cho tướng
quân, tướng quân v́ nước Yên đánh phá quân
Tề trả cái thù của tiên vương, thiên hạ
đều rung động. Quả
nhân đâu dám một ngày quên cái công của tướng
quân ! Gặp lúc tiên vương bỏ bầy tôi,
quả nhân mới lên ngôi, các quan tả hữu lừa
quả nhân, quả nhân sai Kỵ Khiếp làm tướng
thay tướng quân. V́ thấy tướng quân đă lâu
phải dầm sương giăi nắng ở ngoài nên
quả nhân có ư muốn triệu tướng quân về
để nghỉ. Tướng
quân quá nghe lời không hay, cho rằng quả nhân có
điều hiềm khích với tướng quân bèn bỏ
nước Yên theo nước Triệu. Việc tướng quân tự lo cho ḿnh thế
cũng được nhưng làm thế nào để báo
đáp cái ḷng tốt của tiên vương đối
với tướng quân ? ". Nhạc
Nghị viết thư trả lời Yên Huệ
Vương như sau: "
Thần là người bất tài, không thể vâng theo
mệnh lệnh của nhà vua và làm vừa ḷng những
người xung quanh nhà vua. Thần sợ. làm tổn
thương đến sự sáng suốt của tiên
vương, hại đến cái nghĩa của nhà vua,
cho nên chạy trốn sang Triệu. Nay
nhà vua sai người trách tội thần, thần sợ
các quan hầu cận không xét nguyên do v́ sao tiên vương
lại nuôi và yêu quư thần; lại không bày tỏ cái ḷng
thần thờ tiên vương, cho nên đánh bạo
viết thư trả lời. Thần
nghe vị vua hiền thánh không lấy lộc cho riêng
những người thân. Ai có nhiều công th́
được thưởng, ai có năng lực th́ cho làm
ở địa vị xứng dáng. Cho nên, xét năng
lực mà giao quan chức, đó là việc làm của
vị vua lập nên công trạng; bàn việc làm rồi
mới kết giao đó là việc làm của kẻ sĩ
lập nên danh tiếng. Thần trộm xem việc làm
của tiên vương, thấy
tiên vương có cái ḷng của vị vua cao quư nhất
trên đời, cho nên mặc dầu là sứ thần
của Ngụy, thần đă mượn cờ tiết
của nước Ngụy để qua nước Yên và
được nước Yên xét đến. Tiên
Vương cất nhắc thần vượt bực cho
ở vào hàng tân khách, cho đứng ở trên quần
thần, không bàn với cha, anh, cho thần làm á khanh.
Thần trộm tự biết ḿnh vâng lệnh trên, nghe
theo lời dạy, có thể may mà được vô
tội (4). Cho nên nhận được mệnh mà không
dám từ chối. Tiên vương dạy " Ta có oán thù
sâu sắc, chồng chất đối với
nước Tề ". Thần nói: " Nước
Tề, kế thừa cái cơ nghiệp để
lại của một nước bá, lại là
nước trước kia đánh thắng tất
cả, giỏi về việc binh, quen việc chiến
đấu, tấn công. Nếu nhà vua muốn đánh
Tề th́ thế nào cũng phải cùng thiên hạ mưu
việc ấy. Muốn cùng thiên hạ mưu việc
ấy th́ không ǵ bằng liên kết với nước
Triệu. Vả lại, đất Hoài Bắc và
đất Tống là những đất mà các
nước Sở và Ngụy đều muốn (5).
Nếu Triệu bằng ḷng mà ta lại giao ước
với bốn nước đánh Tề, th́ có thể
đánh bại được Tề ". Tiên
vương cho là phải, trao cho thần phù, cờ
tiết, phía Nam sai đi sứ thần ở Triệu. Khi
thần về phụng mệnh th́ liền đem binh
đánh Tề. Nhờ đạo trời,
nhờ uy linh của tiên vương,
đất Hà Bắc theo tiên vương. Sau đó đem
quân đến sông Tế. Quân ở Tế được
lệnh bèn đánh quân Tề thua to. Đem quân tinh nhuệ
đuổi theo măi đến nước Tề. Vua
Tề bỏ trốn chạy vào thành Cử chỉ thoát
được thân. C̣n châu ngọc, của cải, xe
cộ, binh khí, đồ quư báu hết thảy đều
bị đưa về Yên. Đồ tế lễ
của Tề bày ở điện Ninh Đài, chuông Đại
Lữ bày ở cung Nguyên Anh, vạc cũ (6) lại
về cung Ma Thất, trúc sông Vấn đem về
trồng ở Kế Khâu (7). Từ
thời Ngũ Bá đến nay không có ai công lớn
bằng tiên vương. Tiên
vương cho là thực hiện được cái chí
của ḿnh nên cắt đất phong, khiến cho thần
có thể được sánh với nước chư
hầu nhỏ bé (8). Thần trộm không biết tự
ḿnh, cho rằng ḿnh vâng lệnh, nghe lời dạy có thể may mà được
vô tội, cho nên nhận mệnh trên mà không từ.
Thần nghe nói vị vua thánh hiền lập
được công mà công không bị bỏ, cho nên
được phép vào Xuân thu, kẻ sĩ biết nh́n
trước làm nên danh mà cái danh không bị mất, cho nên
được đời sau khen. Như tiên vương báo oán, rửa cái sỉ
nhục của ḿnh, san phẳng được cái
nước mạnh có vạn cỗ xe, thu của cải
tích luỹ tám trăm năm đến ngày rời bỏ
quân thần, lời giáo huấn sót lại vẫn c̣n
chưa phai. Kẻ bày tôi cầm quyền giữ
chức vụ trau dồi pháp lệnh, cẩn thận
đối với dân chúng, uy đức lan đến
cả những người tôi tớ Những
điều đó đều có thể dạy đời
sau. Thần
nghe kẻ mở đầu tốt chưa chắc đă
có kết quả tốt. Ngày xưa Ngũ Tử Tư nói
được Hạp Lư nghe nên dấu chân vua Ngô
đi xa đến tận thành Sính. Phù Sai th́ không thế,
cho xác ông ta vào cái túi da ngựa và thả trôi trên sông Giang.
Vua Ngô không hiểu theo lời bàn của Tử Tư có
thể lập được công, nên d́m xác Tử Tư
mà không hối hận. Tử Tư không biết nh́n
trước nhà vua không cùng bàn bạc với ḿnh
để đến nỗi vào sông Giang mà không
được giải thoát (9). Thần
khỏi tội, lập nên công trạng để làm sáng
cái dấu vết của tiên vương, đó là cái
kế cao nhất của thần. Mắc phải việc
gièm pha, nhục nhă làm hỏng mất cái danh của tiên
vương đó là điều thần rất sợ.
Đă chịu cái tội không thể lường
được, may được lợi mà thoát khỏi,
nhưng thần mang nặng ân nghĩa của tiên
vương, thần tuy
ở nước ngoài mà ḷng vẫn không rời bỏ
nước Yên. Thần
nghe nói "Người quân tử ngày xưa tuy không đi
lại với nhau nữa nhưng cũng không nói xấu
nhau, kẻ trung thần
bỏ nước ra đi không nên chê bai vua để
sạch cái danh". Thần tuy bất tài cũng đă
từng được học với người quân
tử. Thần sợ những người hầu hạ
thân cận với nhà vua, những người xung quanh
nói, không xét cái cách cư xử của thần ở
nơi xa xôi, nên mạo muội dâng thư cho nhà vua
biết. Xin nhà vua lưu ư cho ". Yên
Vương bèn cho con của Nhạc Nghị là Nhạc Can
lại làm Xương Quốc Quân. C̣n Nhạc Nghị
lại đi lại với nước Yên. Nước
Yên và nước Triệu đều cho Nghị làm khách
khanh. Nhạc
Nghị chết ở Triệu ...
Thái
Sử Công nói: -
Kể từ Khoái Thông cho đến Chủ Phụ Yên
nước Tề đọc bức thư Nhạc
Nghị gửi vua Yên đều không lần nào không
gấp thư lại mà khóc
... Chú Thích (của dịch
giả Nhữ Thành): (1).
Yên Chiêu Vương hỏi Quách Ngỗi: " Quả nhân
nước hẹp, dân ít, quân Tề lấy tám thành ở
kề, quân Hung Nô ruổi ngựa ở dưới thành
Lâu Phiền, quả nhân là người kém cỏi
được thờ tôn miếu, sợ xă tắc bị
nguy, có cách ǵ bảo tồn xă tắc không ?". Ngỗi
nói: " Bầy tôi của các đế bề ngoài là tôi,
nhưng thực là bạn, bầy tôi của các bá tên là tôi
nhưng thực là tôi tớ, bầy tôi của một
người bị nguy khốn tên là tôi nhưng thực ra
là tù. Nhà vua nghe theo cho Ngỗi làm thượng khách. (2).
Ư nói trước kia vua Tề là Tề Hoàn Công làm bá chư
hầu, đầu tiên trong Ngũ Bá. Về
Chú Thích (2) này, tôi đă sửa lại đôi chút : Nhữ Thành chú thích: [vua Tề
là] con cháu Tề Hoàn Công ; điều này không đúng,
Tề Hoàn Công họ
Khương, ḍng dơi Khương Tử Nha, c̣n vua
Tề thời Nhạc Nghị họ Điền. (3).
Lâm Tri là Kinh đô nước Tề. (4).
Nhạc Nghị khi nói đến ḿnh chỉ dùng chữ vô
tội c̣n qui tất cả công lao cho nhà vua. (5).
Sở muốn lấy đất Hoài Bắc, Ngụy
muốn lấy đất Tống. Cả hai miền này
đều thuộc Tề. (6).
Trước kia vạc của Yên bị Tề lấy. (7).
Ư nói biên giới của Yên mở rộng. Kế Khâu là
kinh đô của Yên. Vấn Thủy là sông của
nước Tề. (8).
Nhạc Nghị được phong làm Xương
Quốc Quân. (9).
Ư nói Tử Tư oán giận vua Ngô nên tuy chết rồi
nhưng vẫn vương vất trên sông Giang. Các nhà phê
b́nh đời sau khen lời thư trung hậu, không khoe
công trạng, không oán trách vua. Chỉ nói v́ thế bức
mà phải trốn, luôn luôn nhận tội của ḿnh. (10).
Triệu là nước không có biên giới hiểm trở,
phía Đông là Yên, phía Tây là Tần và Lâu Phiền, phía Nam là
Hàn, Ngụy, phía Bắc là Hung Nô. === === === Chú
Thích, Nhận xét : |
a)
"Thái Sử Công nói"
"Thái
Sử Công" là Tư Mă Thiên,
có lẽ ông dùng "Thái Sử Công nói" để
tăng thêm phần long trọng cho những lời bàn
của ông, ư rằng ông lấy tư cách là "quan Thái
Sử" mà phê b́nh, đem cái danh dự của "quan Thái Sử" mà
bảo đảm cho những b́nh luận, phê phán của
ông.
b) Yên Huệ Vương rất mềm
mỏng, uyển chuyển đối với Nhạc
Nghị :
_-trước
hết nói rằng bị người xung quanh lừa và công
nhận ngay cái công lao to tát của Nhạc Nghị : Quả nhân đâu dám một ngày
quên cái công của tướng quân !
_-chấp
nhận rằng việc Nhạc Nghị bỏ về
nước Triệu cũng là phải
_-rồi
nhắc nhở đến tấm ḷng của Yên Chiêu
Vương : " tướng quân ...làm thế nào để báo đáp
cái ḷng tốt của tiên vương đối với
tướng quân ? ".
(Đối
đăi với Nhạc Nghị, hễ nhắc đến
Yên Chiêu Vương th́ Nhạc Nghị cảm
động)
c) Nhạc Nghị trả lời,
_-trước
hết nói rằng ông pḥ Yên Chiêu Vương v́ "thấy tiên vương có cái ḷng
của vị vua cao quư nhất trên đời"
(chớ chẳng phải là ham công danh gặp vua nào cũng
theo)
_-rồi bàn mưu, được Yên Chiêu
Vương chấp thuận, đem binh các nước
Triệu, Sở, Hàn, Ngụy, Yên đánh Tề ;
đánh thắng luôn luôn, đó là "Nhờ đạo trời, nhờ uy linh của tiên
vương"
_- "C̣n châu ngọc, của
cải, xe cộ, binh khí, đồ quư báu hết thảy
đều bị đưa về Yên. Đồ tế
lễ của Tề bày ở điện Ninh Đài, chuông
Đại Lữ bày ở cung Nguyên Anh, vạc cũ (6)
lại về cung Ma Thất, trúc sông Vấn đem về
trồng ở Kế Khâu (7). Từ
thời Ngũ Bá đến nay không có ai công lớn bằng
tiên vương." Ông qui hết công lao to tát cho Yên Chiêu
Vương : "Từ thời Ngũ Bá đến nay không có ai công
lớn bằng tiên vương !
" ; c̣n riêng ông th́
"vâng lệnh, nghe lời dạy có thể may mà được vô tội"
(chỉ tự cho là vô tội, thay v́ tự phụ cái
chiến tích chiếm hơn 70 thành nước Tề !)
_-ông
tiếp rằng "mang nặng ân nghĩa của tiên
vương, thần tuy ở
nước ngoài mà ḷng vẫn không rời bỏ
nước Yên... "
và
rằng "...kẻ trung thần bỏ
nước ra đi không nên chê bai vua để sạch cái
danh.
Thần tuy bất tài cũng đă từng được
học với người quân tử. Thần sợ
những người hầu hạ thân cận với nhà
vua, những người xung quanh nói, không xét cái cách cư
xử của thần ở nơi xa xôi, nên mạo muội
dâng thư cho nhà vua biết. Xin
nhà vua lưu ư cho"
d) Nhạc Nghị là
đại soái đại tài, đă chiếm hơn 70 thành
nước lớn là Tề ,
biến hầu hết nước Tề thành quận huyện của Yên.
e)
Nhạc Nghị là lương tướng hiền
thần, Ông qui hết công lao to tát cho Yên Chiêu Vương, chỉ nhận là ḿnh vô tội ;
cũng không nhắc đến cái lỗi lầm của Yên
Huệ Vương (đă cách chức ông, do đó mất
cả nước Tề), mà chỉ sợ những
người thân cận với nhà vua có thể làm cho vua
không xét cái cách cư xử của ông ở nơi xứ
người. Ông là người làm sáng tỏ cái đạo làm tôi của người hiền
đời xưa.
VI) Nguyễn Trăi phê b́nh không đúng và không phải
đạo
Trong BHDSL, Nguyễn Trăi phê b́nh không
đúng về Hồ Quí Ly và TNĐ. Ông đổ hết tội lỗi cho
Hồ Quí Ly và ca tụng quá lố TNĐ, trong khi TNĐ
cấu kết với Hồ Quí Ly và những cậu
ruột của ông phục vụ Hồ Quí Ly. Sau khi Hồ Quí Ly cướp ngôi, hai cha con
Nguyễn Phi Khanh, Nguyễn Trăi cũng xu phụ họ Hồ, ông
làm Ngự sử đài Chánh chưởng cho nhà Hồ, có
thấy ông can ngăn ǵ Hồ Quí Ly đâu ?
Hồ Quí Ly là vua cũ của
Nguyễn Trăi, sự việc Nguyễn Trăi đổ hết tội lỗi cho Hồ Quí Ly không
phải là cách cư xử của người hiền
đời xưa. Như Nhạc Nghị
Liệt Truyện kể trên, Nhạc Nghị chỉ nhận
là vô tội và qui hết công lao to tát cho Yên Chiêu
Vương ("Từ
thời Ngũ Bá đến nay không có ai công lớn bằng
tiên vương") đó là sau khi Yên Huệ
Vương đă cách chức ông (do đó, làm mất cả
nước Tề), trong khi Nguyễn Trăi được
đối đăi rất trọng hậu dưới thời
nhà Hồ.
Như
câu nói được trích dẫn trong
Nhạc Nghị Liệt Truyện, "kẻ trung thần bỏ
nước ra đi không nên chê bai vua để sạch cái
danh". Sự việc Nguyễn Trăi đổ hết tội lỗi cho Hồ Quí Ly, vua
cũ của ông, là không nên không phải,
là không phải
đạo.
Sự việc Nguyễn Trăi đổ hết tội lỗi cho Hồ Quí Ly, vua
cũ của ông, là trái với luân thường đạo
lư.
Như trên đă nói, những lời ca
tụng Trần Nguyên Đán làm thiệt hại cho nhân cách
và phẩm giá của Nguyễn Trăi ! Sự việc Nguyễn Trăi đổ hết tội lỗi cho Hồ Quí Ly làm tổn
thương rất nhiều, nặng thêm, cho nhân cách và
phẩm giá của Nguyễn Trăi ./.
*
*
*
Lê Anh Chí *.
_____________
Sách tham khảo :
Đại
Việt Sử Kư Toàn Thư, Sử quan đời Trần
và Lê (bị sửa đổi bởi nhà Mạc, nhà
Trịnh)
Đại
Việt Thông Sử, Lê Quí Đôn
Lam
Sơn Thực Lục, Nguyễn Trăi viết theo lời
kể của vua Lê Thái Tổ (bị sửa đổi
bởi nhà Mạc, nhà Trịnh)
B́nh Ngô
Đại Cáo, vua Lê Thái Tổ (Nguyễn Trăi soạn
văn) (có thể bị sửa đổi)
Việt Giám Thông
Khảo Tổng Luận, Lê Tung (tóm tắt Việt Giám Thông
Khảo của Vũ Quỳnh)
Việt sử Tiêu án, Ngô Th́ Sĩ
Dư
Địa Chí, Nguyễn Trăi (bị sửa đổi)
Đại
Việt Sử Lựơc, tác giả khuyết danh
(thời Trần Phế Đế)
Khâm Định Việt Sử Thông Giám
Cương Mục, sử quan triều Nguyễn, bị
kiểm duyệt
Lịch
triều hiến chương loại chí, Phan Huy Chú, có thể bị kiểm duyệt
An Nam Chí Lược,
Lê Tắc (Nguyễn Tắc)
Sử
Kư , Tư Mă Thiên
Sử Trung Quốc, Nguyễn Hiến Lê
Việt
Nam Sử Lược, Trần Trọng Kim
Các nhà khoa bảng Việt nam, Ngô Đức
Thọ (chủ biên), Nguyễn Thúy Nga, Nguyễn Hữu Mùi
Việt Nam Văn Học Sử Yếu,
Dương Quảng Hàm
Nguyễn Trăi Toàn Tập, Mai Quốc Liên,
Nguyễn Quảng Tuân, Nguyễn Khuê, Kiều Thu Hoạch
Tôn Tử Binh Pháp, Tôn Tử
Ngô Tử Binh Pháp, Ngô
Khởi
Thái Công Binh Pháp
Điểm
Huyệt và Giải Huyệt, Lư Bảo Sơn
Bí Pháp
Tu Luyện Nội Công (Thiếu Lâm Công Phu), Trần Tiến
Nội
Đan, Lê Thành biên dịch
Tiểu thuyết lịch sử
Đông
Châu Liệt Quốc
Hán
Sở Tranh Hùng
Hoàng Lê nhất thống chí , Ngô gia văn phái
Tam Quốc Chí Diễn Nghĩa, La Quán Trung,
dịch giả Tử Vi Lang
Tiểu thuyết kiếm hiệp :
Anh Hùng Xạ Điêu, Kim Dung
Thần Điêu Hiệp Lữ, Kim Dung
Ỷ Thiên Đồ Long Kư, Kim Dung
Tiểu Lư Phi Đao, Cổ Long
Huyết Tâm Lệnh, Cổ Long
Long Hổ Phong Vân, Cổ Long
Bạch hổ Tinh quân, Ưu Đàm Hoa
Giang Hồ Mộng Kư, Ưu Đàm Hoa
Tần Nhương Thư, Ưu Đàm Hoa
*
*
TrangNhà LêAnhChí www.LeAnhChi.com
Mục Lục Vua Lê Thái
Tổ là thánh vương
Mục
Lục ‘Đại Việt Sử Kư Toàn Thư là quốc sử nhà Trịnh’
Mục Lục Vua Lê Thái
Tổ giỏi hơn Gia Cát Lượng
Mục Lục Vua Lê Thái Tổ không hề giết hại công
thần
Mục
Lục Danh Tướng của vua Lê
Thái Tổ
Mục
Lục Đông Châu Liệt
Quốc--Hán Sở Tranh Hùng
Mục Lục Những
sai lầm của Trần Trọng Kim trong VNSL
Mục Lục Những sai lầm của
Phan Huy Chú trong LTHCLC
------------------------------------------------------------------------
* ViệtSử, Văn 1 * ViệtSử,
Văn 2 * ViệtSử, Văn 3 * ViệtSử, Văn 4 * Thơ *
------------------------------------------------------------------------
* Trang Chính * Bài
mới LêAnhChí * Bài
mới Kiến Tánh * ML_ViệtSử,Văn *
--------------------------------------------------------------------------
* Mục Lục * Nối kết Phật Pháp * Lê Gia * Nối
kết Văn Học * Bài Xưa * Hộp
Thư *
------------------------------------------------------------------------------------------
*
Liên Kết
TrangNhà
Kiến Tánh:
*
Trang Chính
* M
ụ c L ụ c * Luận
1 * Luận 2 * Thơ
1 * Thơ 2