Tam Quốc : ‘Phụng
Sồ bị Trương Nhiệm bắn chết ở
đồi Lạc Phụng’ là chuyện Xạo !
Lê Anh Chí
__________________________________________
Dàn Bài :
Dẫn nhập : Tam Quốc Chí Diễn Nghĩa là
tiểu thuyết lịch
sử
I) Lược truyện
II) Không đi đường nhỏ,
Không dại ǵ đi đường nhỏ
III) Quân sư phải đi chung
với vua
IV) Lưu Huyền Đức có
thể ra lịnh cho Bàng Thống cùng đi đường
lớn
V) Kết :Bàng Thống không đi
đường nhỏ, không bị bắn chết ở đồi Lạc
Phụng
VI) Có lẽ lúc đánh Lạc Thành, Bàng
Thống bị trúng một mũi tên
VII) Thêm : Vạch mặt chỉ tên
kẻ bắn chết Bàng Thống
VIII) Có đồi Lạc Phượng hay không?
__________________________________________
Bài này đưa những lư do để nói
rằng ‘Phụng Sồ bị
Trương Nhiệm bắn chết ở đồi
Lạc Phụng’ là chuyện Xạo ! Sau đó, trưng ra một Bằng chứng cụ thể, Bằng chứng
dứt điểm, xác thực
rằng kẻ bắn chết Bàng Thống chẳng
phải là Trương Nhiệm!
LCT = LBiểu = Lưu Biểu= Lưu Cảnh
Thăng
TàoT = Tào Tháo = Tào Mạnh Đức (Mạnh
Đức là tên tự của Tào Tháo)
LHĐ = LB= Lưu Bị = Lưu Huyền
Đức (Huyền Đức là tên tự của Lưu
Bị)
TNh = Tào Nhân = Đại Tư Mă
Tào Nhân
BSN
= Bàng Thống = Phụng Sồ = Phượng Sồ = Bàng
Sĩ Nguyên
LP
= Lạc Phượng = Lạc Phụng
GCL=Gia
Cát Lượng
LK = Công Tử Lưu Kỳ
HCLT = Hậu-chúa Lưu Thiện
TMY = Trọng Đạt Tư Mă Ư
TH = TC = Tcap = Trương Cáp
TTĐ = TCh = Tào Tử Đan = Tào
Chân
CCC = Chu Công Cẩn = Chu Du
LT = Lục Tốn
TQCDN = Tam Quốc Chí Diễn
Nghĩa, La Quán Trung
Dẫn nhập : Tam Quốc Chí
Diễn Nghĩa là tiểu thuyết lịch sử
Tam Quốc Chí
Diễn Nghĩa là tiểu thuyết lịch sử, chẳng phải
là sử, và tuyên truyền rất nhiều cho Gia Cát
Lượng (đă Xạo rất nhiều ! )
Nói chung, Tam Quốc Chí Diễn Nghĩa
của La Quán Trung tuyên truyền rất nhiều cho các văn nhân...
I) Lược truyện (theo Tam Quốc Chí Diễn
Nghĩa )
Thời điểm : Lưu
Huyền Đức tiến đánh Lạc Thành
==== ==== Tam Quốc Chí Diễn Nghĩa :
Bàng Thống
hỏi :
- Phía trước kia, có mấy đường tới Lạc Thành ?
Pháp Chánh nói :
- Phía trái ở đường lớn đưa tới cửa đông Lạc
Thành , phía Nam có đường nhỏ đưa tới cửa Tây .
Bàng Thống bảo Lưu Huyền Đức :
- Tôi xin đem Ngụy Diên đi tiên phuông tiến theo đường nhỏ . Chúa công cùng Hoàng Trung tiến theo đường lớn, hai bên cùng nhắm Lạc Thành mà tiến .
Huyền Đức chợt thấy bần
thần
trong người,
nói rằng :
- Thôi quân sư đừng đi nữa ,đêm
qua ta nằm mơ có vị thần cầm roi sắt đánh vào tay mặt
ta . E rằng
xuất
quân hôm nay không tốt .
Bàng Thống cười đáp :
- Làm tướng ra trận, chẳng chết cũng bị thương xin chúa công đừng tin mộng mị mà kém ḷng hăng hái ?
Thế là Thống
ra lịnh
cho quân sửa soạn, mờ sáng th́ lên đường.
Lúc sắp đi chợt
con ngựa của
Thống
quáng mắt té quị, hất chủ té xuống đất.
Huyền Đức vội nói :
- Ra trận mà cưỡi
con ngựa này không được. Con ngựa trắng của
ta đây
thuần
thục .
Quân sư nên dùng nó. Để ta
cưỡi
con ngựa của quân sư
cho .
Thống
tạ ơn :
- Thống
dù muôn chết cũng không báo đáp được ơn của chúa công .
Xong rồi ,
hai bên chia ra hai đường mà tiến
quân.
Ngô Ư , Lưu Hội ở Lạc
Thành hay tin Lănh Bào bị chết , bèn họp nhau bàn tính.
Trương
Nhiệm nói :
- Phía cửa Tây, có đường nhỏ rất hiểm
trở .
Tôi xin đem quân ra chận c̣n các ông c̣n giữ cho chắc Lạc
Thành . Nói rồi đem quân đi
mai phục
ngay. Quả
nhiên thấy Ngụy Diên kéo quân tiên phong đi
trước.
Trương
Nhiệm cứ để cho đi,
lát sau thấy Bàng Thống
cưỡi
ngựa
trắng đi tới, Nhiệm tưởng là Lưu Bị .
Nhiệm cả mừng, ra lịnh
cho quân :
- Hễ tướng cưỡi ngựa trắng đi
ngang qua th́ cứ . . . làm như thế. . .
Lúc đó, Bàng Thống đi vào đoạn đường chật hẹp, hai bên núi thẳng như vách, cây cối
um tùm, bèn nghi ngại hỏi quân :
- Đây là chỗ nào ?
Quân sĩ thưa :
- Chổ này là đồi Lạc Phượng .
Bàng Thống thất kinh, chợt
nghĩ :
- Đạo
hiệu
ta là Phượng Sồ, chổ này là đồi Lạc Phượng, thiệt
nguy cho ta !
Nghĩ rồi truyện lịnh
lui quân, nhưng quá muộn,
một
tiếng
pháo nổ vang, muôn ngàn mũi tên cứng
bay xuống,
Bàng Thống bị chết
giữa đám quân Kinh Châu kẹt cứng tiến
lui hết lối .
Một vài tên chạy thoát lên trước báo tin cho Ngụy
Diên.
Diên vừa quay lại toan cứu cũng bị cung nỏ bắn xuống như mưa, Diên bèn cứ thẳng lối
trước mặt mà chạy về hướng Lạc
Thành...==== ====
II) Không đi đường nhỏ, Không dại ǵ
đi đường nhỏ
Không nên đi đường nhỏ, v́
đi đường nhỏ nếu bị phục kích th́
nguy to ; và đường nhỏ thường bị
phục kích. Ai cũng biết vậy, Bàng Thống dĩ
nhiên cũng biết vậy !
Không những thế, Bàng Thống là
văn nhân, đi đường nhỏ nếu bị
phục kích th́ cầm chắc cái chết !
Cho nên,
Bàng Thống
không dại ǵ đi đường nhỏ
III) Quân sư phải đi chung với vua
Bàng Thống là Quân sư phải đi
chung với vua, bàn luận, lập mưu kế lớn hoàn
thành đại sự ; lănh chúa Lưu Huyền
Đức lại vơ nghệ cao cường, có thể
chiếu cố cho Quân sư
khi lâm trận ! Không những Bàng Thống đi chung
với vua, mà Pháp Chính cũng thế !
IV) Lưu Huyền Đức có thể ra lịnh cho
Bàng Thống cùng đi đường lớn
Lưu Huyền Đức không
phải là cái bị thịt, nên có thể ra lịnh cho Bàng
Thống cùng đi đường lớn _-nếu Bàng
Thống dại dột đ̣i đi đường
nhỏ !
V) Kết :Bàng Thống không đi đường
nhỏ , không bị bắn chết ở
đồi Lạc Phụng
V́, như đă nói ở trên,
-Bàng Thống không dại ǵ đi
đường nhỏ
-Quân sư phải đi chung với
vua
-Lưu Huyền Đức có thể
ra lịnh cho Bàng Thống cùng đi đường lớn
Kết luận : Bàng Thống không
đi đường nhỏ, do đó, không bị Trương Nhiệm bắn
chết ở đồi Lạc Phụng
VI) Có lẽ lúc đánh Lạc Thành, Bàng Thống bị
trúng một mũi tên
Có lẽ lúc đánh Lạc Thành, Bàng
Thống bị trúng một mũi tên (Bàng Thống là văn
nhân, nhưng lại cỡi ngựa, điều khiển
trận thế (dĩ nhiên là có vơ tướng hộ
vệ))
Tướng sĩ xưa nay ra
trận, bị trúng một mũi tên mà thác là chuyện
thường t́nh trong thiên hạ !
Nhưng La Quán
Trung dựa vào chuyện thường t́nh này, mà
bịa đặt chuyện ‘Bàng Thống bị bắn chết ở
đồi Lạc Phụng’ để
chê bai tài năng Bàng Thống ,
nhằm đề cao Gia Cát Lượng...
VII) Thêm : Vạch mặt chỉ tên kẻ bắn
chết Bàng Thống
Thời điểm : Lưu
Huyền Đức đánh Miên Trúc, sau khi chiếm Lạc
Thành
==== =====Tam Quốc Chí Diễn
Nghĩa :
... Nói về bên Huyền Đức, Khổng
Minh bàn :
- Phải đánh Miên Trúc lấy, chiếm xong sẽ lấy
được Thành Đô . Rồi sai Hoàng Trung , Ngụy
Diên đi đánh. Bên Thục, Lư Nghiêm ra đón đánh. Hoàng
Trung đánh với Lư Nghiêm chưa phân thẳng bại,
bỗng Khổng Minh cho thu quân về và bảo Hoàng Trung :
- Lư Nghiêm vơ nghệ rất khá. Ngày mai ông giả thua chạy
vào hang núi, ta sẽ có kế bắt được .
Hôm sau hai bên lại đánh nhau, được vài hiệp
Hoàng Trung giả thua chạy vào hang núi. Lư Nghiêm đuổi
theo vào không thấy ai, lật đật rút lui đă bị
Ngụy Diên chặn lối ra.
Rồi có tiếng Khổng Minh :
-Hàng ngay đi ! nếu không sẽ bị tên
nỏ bắn chết để ta trả thù cho Bàng Sĩ
Nguyên !
Lư Nghiêm đành phải đầu hàng, rồi hứa
sẽ dụ Phí Quan về hàng một thể. Về sau Phí
Quan nghe lời, dâng thành Miên Trúc cho Huyền Đức... ==== =====
Chú Thích, Nhận xét :
a)Câu nói dụ Lư
Nghiêm: ‘‘Hàng ngay đi ! nếu không sẽ bị tên
nỏ bắn chết để ta trả thù cho Bàng Sĩ
Nguyên !’’ chứng tỏ rằng kẻ
bắn chết Bàng Sĩ Nguyên trước đó là Lư Nghiêm.
b)La Quán Trung
diễn tả Lư Nghiêm một cách quái lạ : Lư Nghiêm ‘vơ nghệ rất
khá’ nhưng chẳng thấy tài cán ǵ, khí phách ǵ (bị
dụ vào chỗ hiểm một cách dễ dàng và
đầu hàng một cách dễ dàng) ; thế mà lúc Lưu Huyền Đức ở
Bạch Đế thành, gọi Gia Cát Lượng và Lư Nghiêm đến để
thác cô, Lư Nghiêm lúc đó làm Thượng Thư Lệnh
(Thượng Thư Lệnh tương đương
với thừa tướng). Quái lạ thay !
VIII) Có đồi Lạc
Phượng hay không?
Bàng Thống không đi
đường nhỏ, do đó, không bị Trương Nhiệm bắn
chết ở đồi Lạc Phụng. Nhưng gần Lạc Thành, có đồi
Lạc Phụng hay không?
_-Có thể có đồi
Lạc Phượng, có thể không!
Có thể
lúc
đánh Lạc Thành, Bàng Thống tạm lui quân, bị quân
tướng Lạc Thành rượt theo, và cuối cùng
bị trúng một mũi tên của Lư Nghiêm.
Gần đó, có một cái đồi , người ta đặt tên là đồi
Lạc Phượng _-v́ Phượng Sồ bị Lư Nghiêm bắn chết ở
đó!
*
*
* Lê Anh Chí *.
_____________
Sách tham khảo :
Đại
Việt Sử Kư Toàn Thư, Sử quan đời Trần
và Lê (bị sửa đổi bởi nhà Mạc, nhà
Trịnh)
Đại
Việt Thông Sử, Lê Quí Đôn
Lam
Sơn Thực Lục, Nguyễn Trăi viết theo lời
kể của vua Lê Thái Tổ (bị sửa đổi
bởi nhà Mạc, nhà Trịnh)
B́nh Ngô
Đại Cáo, vua Lê Thái Tổ (Nguyễn Trăi soạn
văn) (có thể bị sửa đổi)
Việt Giám Thông
Khảo Tổng Luận, Lê Tung (tóm tắt Việt Giám Thông
Khảo của Vũ Quỳnh)
Việt sử Tiêu án, Ngô Th́ Sĩ
Dư
Địa Chí, Nguyễn Trăi (bị sửa đổi)
Đại
Việt Sử Lựơc, tác giả khuyết danh
(thời Trần Phế Đế)
Khâm Định Việt Sử Thông Giám
Cương Mục, sử quan triều Nguyễn, bị
kiểm duyệt
Lịch
triều hiến chương loại chí, Phan Huy Chú, có
thể bị kiểm duyệt
An Nam Chí Lược,
Lê Tắc (Nguyễn Tắc)
Sử
Kư , Tư Mă Thiên
Sử Trung Quốc, Nguyễn Hiến Lê
Việt
Nam Sử Lược, Trần Trọng Kim
Các nhà khoa bảng Việt nam, Ngô Đức
Thọ (chủ biên), Nguyễn Thúy Nga, Nguyễn Hữu Mùi
Việt Nam Văn Học Sử Yếu,
Dương Quảng Hàm
Nguyễn Trăi Toàn Tập, Mai Quốc Liên,
Nguyễn Quảng Tuân, Nguyễn Khuê, Kiều Thu Hoạch
Tôn Tử Binh Pháp, Tôn Tử
Ngô Tử Binh Pháp, Ngô
Khởi
Thái Công Binh Pháp
Điểm
Huyệt và Giải Huyệt, Lư Bảo Sơn
Bí
Pháp Tu Luyện Nội Công (Thiếu Lâm Công Phu), Trần
Tiến
Nội
Đan, Lê Thành biên dịch
Tiểu thuyết lịch sử
Đông
Châu Liệt Quốc
Hán
Sở Tranh Hùng
Hoàng Lê nhất thống chí , Ngô gia văn phái
Tam Quốc Chí Diễn Nghĩa, La Quán Trung,
dịch giả Tử Vi Lang
Tiểu thuyết kiếm hiệp :
Anh Hùng Xạ Điêu, Kim Dung
Thần Điêu Hiệp Lữ, Kim Dung
Ỷ Thiên Đồ Long Kư, Kim Dung
Tiểu Lư Phi Đao, Cổ Long
Huyết Tâm Lệnh, Cổ Long
Long Hổ Phong Vân, Cổ Long
Bạch hổ Tinh quân, Ưu Đàm Hoa
Giang Hồ Mộng Kư, Ưu Đàm Hoa
Tần Nhương Thư, Ưu Đàm Hoa
*
*
TrangNhà LêAnhChí www.LeAnhChi.com
Mục Lục Vua Lê Thái
Tổ là thánh vương
Mục
Lục ‘Đại Việt Sử Kư Toàn Thư là quốc sử nhà Trịnh’
Mục Lục Vua Lê Thái
Tổ giỏi hơn Gia Cát Lượng
Mục Lục Vua Lê Thái Tổ không hề giết hại công
thần
Mục
Lục Danh Tướng của vua Lê
Thái Tổ
Mục Lục Những
sai lầm của Trần Trọng Kim trong VNSL
------------------------------------------------------------------------
* ViệtSử, Văn 1 * ViệtSử,
Văn 2 * ViệtSử, Văn 3 * ViệtSử, Văn 4 * Thơ *
------------------------------------------------------------------------
* Trang Chính * Bài
mới LêAnhChí * Bài
mới Kiến Tánh * ML_ViệtSử,Văn *
--------------------------------------------------------------------------
* Mục Lục * Nối kết Phật Pháp * Lê Gia * Nối
kết Văn Học * Bài Xưa * Hộp
Thư *
------------------------------------------------------------------------------------------
*
Liên Kết
TrangNhà
Kiến Tánh:
*
Trang Chính
* M
ụ c L ụ c * Luận
1 * Luận 2 * Thơ
1 * Thơ 2