B́nh luận Tam Quốc : Kế
‘thuyền cỏ hứng 10 vạn mũi tên’ là của
Lỗ Tử Kính chẳng phải của Gia Cát
Lượng ! Gia Cát Lượng c̣n không có mặt trong
thuyền ...
Lê Anh Chí
__________________________________________
Dàn Bài :
Dẫn nhập : Đại
kế của Lỗ Tử Kính
Dẫn nhập : Gia Cát
Lượng sang Đông Ngô là để cầu viện,
cầu cứu Đông Ngô
I) Lược truyện, theo La Quán Trung
II) Gia Cát Lượng không hề dám
khiêu khích Chu Công Cẩn
III) Gia Cát Lượng không hề
chịu nhận làm mười vạn mũi tên , trong
ba hôm, cho Chu Công Cẩn
IV) Gia Cát Lượng không hề dám
ngồi thuyền Đông Ngô , để quân Đông Ngô
bảo vệ , đến sát trại Tào
V) Gia Cát Lượng không thể nào
biết được đêm ấy, chỗ ấy, sương mù dày đặc, giáp mặt không trông thấy nhau
VI) Ngược lại, Lỗ Tử
Kính có thể biết được đêm ấy, chỗ ấy, sương mù dày đặc, giáp mặt
không trông thấy
nhau, Lư do
VII) Ngoài ra, phải từng đi thử bằng thuyền
từ bờ sông này sang bờ sông kia, vào lúc sương mù dày đặc
VIII) Không những thế, hai
nước giao tranh, đi từ bờ này sang bờ kia ,
phải có tướng lệnh của Chu Công Cẩn ,
nhất là đêm ấy có sương mù, cần có thêm ...
IX) Kế ‘thuyền cỏ hứng 10
vạn mũi tên’ là của Lỗ Tử Kính chẳng
phải của Gia Cát Lượng ,
chắc chắn là của Lỗ Tử Kính !
__________________________________________
Bài viết này giải thích tại sao
Gia Cát Lượng không thể nào biết được
đêm ấy,
chỗ ấy, sương
mù dày đặc, giáp mặt
không trông thấy
nhau ; ngược lại, Lỗ
Tử Kính có thể biết được
đêm ấy,
chỗ ấy, sương
mù dày đặc,
giáp mặt không trông thấy nhau ; và một số sự việc quan trọng
khác làm cho Gia Cát Lượng không thể nào thực thi
một mưu kế như vậy ...
LTK
= LT = Lỗ Tử Kính = Lỗ Túc
GCL = Khổng Minh Gia Cát Lượng
LB= Lưu Bị = Lưu Huyền Đức
(Huyền Đức là tên tự của Lưu Bị)
TàoT = Tào Tháo
TQCDN = Tam Quốc Chí Diễn Nghĩa, La
Quán Trung, dịch giả Tử Vi Lang
LQT = La Quán Trung
TVL = Tử Vi Lang
TMT =Tham-mưu Trưởng
ĐN = Đông Ngô
ĐĐ = Đô Đôc
TQ
= Ngô Hầu Tôn Quyền
Dẫn nhập : Đại kế của
Lỗ Tử Kính
Thời điểm : Năm Kiến An 13, mùa thu, Tào
Tháo tiến chiếm Kinh Châu. Lưu Huyền Đức bỏ Phàn Thành mà chạy, nguy nan
khốn đốn ; cuối cùng về Giang Hạ, ở
với Lưu Kỳ. Tào Tháo tiến quân uy hiếp Đông
Ngô, đóng ở bờ sông Trường Giang, hư trương
thanh thế, truyền hịch dụ Tôn Quyền
đầu hàng.
====== TQCDN :
... Lỗ Túc nói: - Kinh Châu tiếp giáp
nước ta, giang sơn hiểm trở, nhân dân giàu có,
nếu chiếm được đất ấy th́
đủ để xây nghiệp đế vương. Nay
Lưu Biểu mới chết, Lưu Bị mới thua, tôi
xin phụng mệnh sang Giang Hạ viếng tang, nhân
tiện bảo Lưu Bị phủ dụ các tướng
của Lưu Biểu, đồng tâm hiệp lực
với ta để phá Tào Tháo, nếu Bị vui ḷng nghe theo
th́ việc lớn phải xong.
Tôn Quyền đồng ư, lập tức sai
Lỗ Túc đem lễ vật sang Giang Hạ viếng tang.
======
Lời bàn :
a) Ư của Lỗ Tử Kính là phủ dụ
Lưu Huyền Đức và các tướng của Lưu
Biểu đánh Tào, chiếm Kinh Châu, dùng Kinh Châu làm bàn
đạp để xây nghiệp đế vương
(cho Ngô Hầu TQ)
b) Đại kế này của Lỗ Tử
Kính đă nói với Ngô Hầu khi hai người mới
gặp, ở đây Lỗ Tử Kính lập lại,
chỉ thêm vào danh tánh những người (sẽ)
được dùng để xây nghiệp đế
vương (ở giai đoạn đầu) ...
Dẫn nhập : Gia Cát Lượng sang Đông
Ngô là để cầu viện, cầu cứu Đông Ngô
Việc
Gia Cát Lượng sang Đông Ngô đă bàn trước
như sau ,
====== TQCDN :
... Lại nói Huyền Đức đến
Giang Hạ cùng với Khổng Minh và Lưu Kỳ bàn
việc. Khổng Minh nói:
- Tào Tháo thế to lắm, khó ḷng địch
nổi, chi bằng ta sang nhờ Tôn Quyền ở Giang
Đông để làm ứng viện. Nam, Bắc hai bên
giữ miếng với nhau, ta ở giữa kiếm
lợi, có ǵ mà chẳng được.
Lưu Huyền Đức :
- Giang Đông lắm mưu thần giỏi,
nh́n xa thấy rộng, sao
họ chịu dung nạp ta ??! ... ======
Lời bàn :
a) Gia Cát Lượng sang Đông
Ngô là để cầu viện, cầu cứu Đông Ngô.
Rơ ràng là vậy : Lưu Huyền Đức nói ‘sao họ
chịu dung nạp ta ??!’ (chỉ sợ rằng Đông
Ngô không bằng ḷng cứu
viện, lại c̣n sợ rằng Đông Ngô không bằng
ḷng dung nạp)
b) Sự thực là bắt buộc
phải cầu cứu Đông Ngô :
TàoT có 83 vạn quân , c̣n Lưu Huyền Đức chỉ
sống nhờ vào LK ở Giang-hạ , chỉ có mấy
vạn quân, nếu TQ không chịu chống Tào, th́ Lưu
Huyền Đức không thể sống c̣n !
c) đoạn trích trên là từ bản
dịch điển tử trên Internet (có lẽ là bản
dịch của Phan Kế Bính), bản dịch Tử Vi Lang th́ có khác : Gia Cát Lượng ăn nói có chiều
cao ngạo, chỉ xem Đông Ngô là đồng minh (Đó là
Gia Cát Lượng nói phét,
Xạo ! ) Sự thực là bắt buộc
phải cầu cứu Đông Ngô , như đă nói ở
trên
I) Lược truyện, theo La Quán Trung
====== TQCDN :
Châu Du nói:
- Lời tiên sinh rất hợp ư ta. Ngặt v́
hiện nay trong quân bị thiếu tên dùng. Vậy phiền
tiên sinh đứng ra đốc xuất việc làm tên
chống giặc. Đây là việc công, xin tiên sinh chớ
từ chối.
Khổng Minh nói:
- Đô Đốc đă phó thác, tôi đâu dám từ nan.
Vậy chẳng hay cần bao nhiêu tên, trong thời hạn
bao nhiêu ngày?
Châu Du nói:
- Chừng mười vạn mũi tên, trong chừng
mười hôm, liệu được chăng?
Khổng Minh đáp:
- Binh Tào gần đến nay mai, nếu đợi trong
mười ngày th́ hư việc lớn mất.
Châu Du hỏi:
- Vậy tiên sinh liệu chừng mấy hôm th́ xong?
Khổng Minh đáp:
- Trong ba hôm, sẽ đem nạp mười vạn mũi
tên cho Đô Đốc.
Châu Du nghiêm trang nói:
- Giữa chốn ba quân, tiên sinh chẳng nên nói chơi.
Khổng Minh nói:
- Tôi đâu dám nói chơi với Đô Đốc, nếu
không tin tôi xin kư lấy Quân lệnh trạng. Trong ba ngày
nếu không xong, tôi xin chịu tội.
Châu Du cả mừng, liền gọi quan Quân Chánh Tư
đem giấy bút tới để Khổng Minh làm tờ
Quân lệnh trạng trước mặt chư
tướng, rồi bày rượu thết đăi, ...
Khổng Minh nói (riêng với Lỗ Tử Kính
):
- Thôi th́ Tử Kính giúp dùm tôi cho mượn hai mươi
chiếc thuyền, mỗi chiếc có chừng ba
mươi quân sĩ, trên thuyền dùng vải xanh làm màn che
xung quanh, lại bó cỏ với rơm cho nhiều, tôi
sẽ có chước hay.
Lỗ Túc không biết Khổng Minh muốn làm ǵ, liền
hỏi:
- Sao tiên sinh không lo việc làm tên cho đủ, lại
nghĩ việc ǵ thế?
Khổng Minh nói:
- Trong ba ngày, tôi sẽ có mười vạn th́ thôi chớ.
Xin Tử Kính nhớ kỹ một điều là
đừng nói ǵ với Công Cẩn nhé. Nếu Công Cẩn
biết rơ, th́ chước của tôi sẽ hỏng ngay.
Lỗ Túc nhận lời, nhưng vẫn không hiểu
Khổng Minh định làm ǵ? Rồi về ra mắt Châu
Du.
...
Đến ngày thứ ba,
vào đầu canh tư, Khổng Minh bỗng bí mật cho
mời Lỗ Túc đến uống rượu.
Lỗ Túc thất kinh hỏi Khổng Minh:
- Công việc đă gấp rồi, sao tiên sinh cứ
ngồi uống rượu măi như vậy?
Khổng Minh nói:
- Uống vài chén cho vui rồi sẽ đi lấy tên
cũng chẳng muộn.
Lỗ Túc hỏi:
- Đi lấy ở đâu?
Khổng Minh cười:
- Tử Kính đừng hỏi nữa. Cứ đi rồi
sẽ thấy...
Sau đó, lại sai người lấy dây chạc dài,
buộc hai mươi chiếc thuyền liền lại
với nhau, rồi bảo quân nhắm bờ phía Bắc
thẳng tới. Đêm ấy, sương mù xuống
mịt trời. Trên mặt nước Trường Giang
sương lại càng dày đặc hơn nữa, giáp
mặt không trông thấy nhau. Khổng Minh thúc đoàn
thuyền lướt tới thẳng tới phía Bắc,
như tiến vào chỗ mù mịt vô tận vậy. Đầu canh năm đêm
ấy, tiến sát đến thủy trại của Tào
Tháo, Khổng Minh sai thủy thủ dàn ngang đoàn
thuyền ra, đầu bên đông, đuôi bên Tây, rồi
đánh trống vang trời, ḥ reo ầm ĩ.
Lỗ Túc sợ hăi nói:
- Nếu binh Tào kéo ra th́ liệu làm sao?
Khổng Minh cười đáp:
- Tôi liệu trời đang sương mù, Tào Tháo chẳng
dám ra, chúng ta cứ việc uống rượu chơi cho
vui, đợi tan sương hăy về.
Bấy giờ, Tào Tháo đang ở trong trại, chợt
nghe trống đánh, quân reo vang dậy ngoài sông, th́ giật
ḿnh.
Rồi hai tướng Mao Giới, Vu Cấm lật
đật chạy vào cấp báo.
Tào Tháo bèn truyền lệnh:
- Sương mù mờ mịt, chúng bất thần kéo
đến, ắt có phục binh, không nên khinh mà ra đánh.
Phải truyền quân sĩ dùng cung nỏ bắn cho
nhiều.
Hai tướng vâng lệnh lui ra. Tào Tháo lại sai
người thẳng lên trại bộ đ̣i Trương
Liêu và Từ Hoảng, mỗi người phải đem ba
ngàn quân cung tên sẳn sàng bắn giúp.
Bấy giờ Vu Cấm, Mao Giới sợ Nam quân đánh
rấn vào thủy trại, đă huy động thủy
quân dàn ra trước mà bắn như mưa. Chốc lát,
quân trên trại bộ lại kéo đến giúp sức.
Thế là hai quân thủy bộ hơn một vạn
người cứ nhắm ra mặt sông, chỗ có
tiếng reo ḥ mà bắn loạn xạ!
Ai nấy giang thẳng cánh, h́ hà h́ hục bắn tên như
mưa rào.
Khổng Minh đợi một lát, lại ra lệnh cho
đoàn thuyền trở ḿnh, đầu quay về Tây,
đuôi lộn về đông, rồi sấn gần măi vào
trại Tào, đưa hông bên kia ra... chịu bắn!
Lại sai đánh trống mạnh liên hồi, ḥ thét dữ
dội hơn nữa.
Quân Tào càng hoảng sợ, càng bắn nhanh, bắn loạn
bội phần.
Cho đến khi mặt trời lên cao, sương mỏng
rồi tan dần, Khổng Minh liền truyền quân lui
thuyền ra xa lập tức.
Bấy giờ, hai "bức thành cỏ" trên hai
mươi chiếc thuyền đă cắm chi chít những
tên như lông chim.
Quân Tào xem lại th́ chỉ thấy chừng hai chục
chiếc thuyền toàn là rơm với cỏ. =-=-=-=-=-=
II) Gia Cát Lượng không hề dám khiêu khích Chu Công
Cẩn
Gia Cát Lượng không hề dám
chọc giận, dùng mẹo khích tướng, khiêu khích Chu
Công Cẩn :
_-Gia Cát Lượng sang Đông Ngô
là để cầu viện, cầu cứu Đông Ngô,
đâu dám chọc giận
ĐĐ người ta
_-Chu Công Cẩn lừng danh thiên hạ
, c̣n Gia Cát Lượng mới ra khỏi lều tranh,
lại là bại tướng dưới tay TàoT , bị Tào
đuổi tan tác chạy dài, nào dám nghinh ngang
_-Chu Công Cẩn là vơ
tướng văn vơ toàn tài, c̣n Gia Cát Lượng là thư sinh yếu đuối
nên Gia Cát Lượng khi nói chuyện tay đôi
với Chu Công Cẩn tất có điều úy kỵ
_-Gia Cát Lượng mà
lấc cấc, có thể bị Chu Công Cẩn rút
gươm chém bay đầu
_-Gia Cát Lượng mà
xấc xược, có thể bị Chu Công Cẩn ngầm
sai một vơ tướng chém bay đầu ; sự
thực chẳng cần sai, thế nào cũng bị
một vơ tướng chém bay đầu : vơ
tướng công thần thường là vậy, họ
nghĩ chém một Quân sư nước địch,
chẳng lẽ lại bị tội sao ? ngay một
mưu thần trong nước mà hỗn láo, cũng dễ
dàng bị một vơ tướng chém (như Hứa Chử
chém Hứa Nhu)
III) Gia Cát Lượng không hề chịu nhận làm mười
vạn mũi tên , trong ba hôm, cho Chu Công Cẩn
Gia Cát Lượng không hề chịu
nhận làm mười vạn mũi tên , trong ba hôm, cho Chu Công Cẩn (làm không xong , chịu tội
chết) : nguy hiểm quá mức, Gia Cát Lượng
chẳng dám làm !
Vả lại, Chu Công Cẩn không
hề có ư giết Gia Cát Lượng, nếu Chu Công Cẩn
muốn giết th́ Gia Cát Lượng chết từ lâu, sao
mà thoát được.
IV) Gia Cát Lượng không hề dám ngồi thuyền
Đông Ngô , để quân Đông Ngô bảo vệ ,
đến sát trại Tào
Gia Cát Lượng không hề dám
ngồi thuyền Đông Ngô , để quân Đông Ngô
bảo vệ , đến sát trại Tào, nguy hiểm quá,
nguy hiểm quá ! Gia Cát
Lượng là thư sinh
yếu đuối, chỗ ngồi an toàn nhất là
ngồi trên trướng, có vơ sĩ đao phủ thủ
nghe lịnh (sẵn sàng chém đầu các tướng);
lỡ có đi đâu, th́ phải có ít nhất Triệu
tử Long cầm giáo cùng 500 vệ sĩ theo hộ
vệ !
V) Gia Cát Lượng không thể nào biết
được
đêm ấy,
chỗ ấy, sương mù dày đặc, giáp mặt
không trông thấy
nhau
Gia Cát Lượng xem thiên văn có
thể biết đêm ấy có sương mù dày đặc nhưng không thể nào biết được
đêm ấy,
chỗ ấy, sương
mù dày đặc,
giáp mặt không trông thấy nhau. Không
thể nào biết được !
Hỡi các độc giả !
tất cả các môn học đều có giới hạn,
không có sự tuyệt đối ; riêng môn thiên văn
th́ chẳng thể cao siêu đến mức như LQT
diễn tả, LQT chỉ Xạo mà thôi !!! (‘Làm báo ,
nói láo ăn tiền !’) Quí độc giả hăy suy
xét lư luận của tôi :
Khi xem thiên
văn có thể biết đêm ấy có sương mù dày đặc, nhưng đó là có sương mù trong một vùng khá rộng lớn, rất
rộng lớn, không thể nào biết
được đêm ấy,
sương mù dày đặc, giáp mặt
không trông thấy
nhau, trên một khúc sông Trường Giang !
Nói một cách khác, giới hạn của thiên văn là
địa lư, có chỗ giáp mặt
không trông thấy
nhau, có chỗ sương mù khá dày đặc mà thôi. Địa lư là h́nh thế đồng bằng,
rừng núi, khúc sông, thành thị ; phép xem thiên văn của Gia Cát Lượng
chỉ chính xác giỏi lắm ở nơi rừng núi,
như Ngoạ Long Cương !
Đó là nếu thật sự biết
phép xem
thiên văn !
Gia Cát Lượng không thể nào
biết được đêm ấy, chỗ ấy, sương mù dày đặc, giáp mặt
không trông thấy
nhau, nên chẳng thể nào thi hành mưu kế ‘thuyền cỏ hứng 10 vạn mũi tên’ !
VI) Ngược lại, Lỗ Tử Kính có thể
biết được
đêm ấy,
chỗ ấy, sương mù dày đặc, giáp mặt không trông thấy nhau, Lư do
Gia Cát Lượng không thể nào
biết được đêm ấy, chỗ ấy, sương mù dày đặc, giáp mặt
không trông thấy
nhau. Ngược lại, Lỗ Tử Kính
có thể biết được đêm ấy, chỗ ấy, sương mù dày đặc, giáp mặt
không trông thấy
nhau, Tại sao ?
_-Bởi v́ : Lỗ Tử Kính làm
TMT Đông Ngô đă 10 năm, từng đi tuần sông
Trường Giang, khắp sông Trường Giang, xem xét
địa h́nh địa thế sông Trường Giang (Các
vơ tướng Anh-hùng như Lỗ Tử Kính , Chu Công
Cẩn không ngồi chơi xơi nước, rượu
chè be bét, mà thường đi duyệt binh, thường
đi xem xét địa h́nh địa thế, nhất là
những vùng biên giới để đề pḥng kẻ
địch đến đánh). Cho nên , Lỗ Tử Kính
biết rằng mỗi năm , vào khoảng ngày tháng đó,
chỗ ấy, có sương mù dày đặc,
giáp mặt không trông thấy nhau . Ngoài
ra, ...
VII) Ngoài ra, phải từng đi thử bằng
thuyền từ bờ sông này sang bờ sông kia, vào lúc sương mù dày đặc
Lỗ Tử Kính biết rằng
mỗi năm , vào khoảng ngày tháng đó, chỗ
ấy, có sương
mù dày đặc,
giáp mặt không trông thấy nhau . Ngoài
ra, ông đă từng đi
thử bằng thuyền từ bờ sông này sang bờ
sông kia, vào lúc sương
mù dày đặc. Phải đi thử mới được ! Có thế th́ mới
lợi dụng được địa h́nh và sương mù để đánh nhau ! Chẳng
thể ấm ớ như Gia Cát Lượng , đến
phút cuối mới ‘ra lịnh’ bơi thuyền đến
gần trại địch
VIII) Không những thế, hai nước giao tranh,
đi từ bờ này sang bờ kia , phải có
tướng lệnh của Chu Công Cẩn , nhất là
đêm ấy có sương mù, cần có thêm ...
Không những thế, lúc bấy
giờ hai nước giao tranh,
a) đi từ bờ này sang bờ kia
, phải có tướng lệnh của Chu Công Cẩn
Riêng Lỗ Tử Kính , Tham-mưu
Trưởng ĐN, lại là bạn thân và ân nhân của Chu
Công Cẩn , th́ có thể lạm quyền không dùng
tướng lệnh của Chu Công Cẩn , nhưng Lỗ
Tử Kính là quân tử, không làm chuyện rối loạn
quân pháp như thế ; rốt cuộc : phải có
tướng lệnh của Chu Công Cẩn !
Đây là điều kiện quân pháp làm cho Gia
Cát Lượng không thể nào thực thi một mưu
kế như vậy
b) nhất là đêm ấy có
sương mù, cần có thêm ...
đêm ấy có sương mù, cần
có thêm mật mă, để ra khỏi chiến tuyến
Đông Ngô , trại thủy binh ĐN. (Lại
một điều kiện quân pháp làm cho Gia Cát Lượng
không thể nào thực thi một mưu kế như
vậy)
IX) Kế ‘thuyền cỏ hứng 10 vạn mũi
tên’ là của Lỗ Tử Kính chẳng phải của Gia
Cát Lượng , chắc chắn là của Lỗ
Tử Kính !
Kế ‘thuyền cỏ hứng 10
vạn mũi tên’ là của Lỗ Tử Kính chẳng
phải của Gia Cát Lượng ,
như những điều đă nhận xét ở trên :
a) chính yếu là
_-Gia Cát Lượng không thể nào
biết được đêm ấy, chỗ ấy, sương mù dày đặc, giáp mặt không trông thấy nhau
_-Ngược lại, Lỗ Tử
Kính có thể biết được đêm ấy, chỗ ấy, sương mù dày đặc, giáp mặt
không trông thấy
nhau, Lư do
_-Ngoài ra, phải từng đi thử bằng thuyền
từ bờ sông này sang bờ sông kia, vào lúc sương mù dày đặc
b) điều không có
thực :
_-Gia Cát Lượng không hề dám khiêu
khích Chu Công Cẩn
_-Gia Cát Lượng không hề
chịu nhận làm mười vạn mũi tên , trong
ba hôm, cho Chu Công Cẩn
_-Gia Cát Lượng không hề dám
ngồi thuyền Đông Ngô , để quân Đông Ngô
bảo vệ , đến sát trại Tào
c) điều kiện quân pháp
hai nước giao tranh, đi từ
bờ này sang bờ kia , phải có tướng lệnh
của Chu Công Cẩn , nhất là đêm ấy có
sương mù, cần có thêm mật mă ...
Kế ‘thuyền cỏ hứng 10
vạn mũi tên’ là của Lỗ Tử Kính chẳng
phải của Gia Cát Lượng ,
chắc chắn là của Lỗ Tử Kính ! La Quán Trung cũng đă nói phân nửa sự thực :
a) người làm ‘thuyền cỏ’ là Lỗ Tử Kính , b) quân tướng trong
thuyền là của Lỗ Tử Kính !
Dĩ nhiên là Lỗ Tử Kính
đă bàn riêng kế này với Chu Công Cẩn , ‘thuyền cỏ’ đă làm xong khoảng 3 ngày, hôm
ấy Lỗ Tử Kính nhắm thấy sương mù dày đặc vừa đủ,
bèn xuất quân, có 3 thượng tướng đem 3
chiến thuyền theo sau hộ vệ ...
Dĩ nhiên là chẳng ai mời
Quân sư Gia Cát Lượng , Quân sư nước khác , lên
thuyền ...
*
*
* Lê Anh Chí *.
_____________
Sách tham khảo :
Đại
Việt Sử Kư Toàn Thư, Sử quan đời Trần
và Lê (bị sửa đổi bởi nhà Mạc, nhà
Trịnh)
Đại
Việt Thông Sử, Lê Quí Đôn
Lam
Sơn Thực Lục, Nguyễn Trăi viết theo lời
kể của vua Lê Thái Tổ (bị sửa đổi
bởi nhà Mạc, nhà Trịnh)
B́nh Ngô
Đại Cáo, vua Lê Thái Tổ (Nguyễn Trăi soạn
văn) (có thể bị sửa đổi)
Việt Giám Thông
Khảo Tổng Luận, Lê Tung
Việt sử Tiêu án, Ngô Th́ Sĩ
Dư Địa
Chí, Nguyễn Trăi (bị sửa đổi)
Đại
Việt Sử Lựơc, tác giả khuyết danh
(thời Trần Phế Đế)
Khâm Định Việt Sử Thông Giám
Cương Mục, sử quan triều Nguyễn
Hoàng Lê nhất thống chí , Ngô gia văn phái
Lịch
triều hiến chương loại chí, Phan Huy Chú
An Nam Chí Lược,
Lê Tắc (Nguyễn Tắc)
Sử
Kư , Tư Mă Thiên
Sử Trung Quốc, Nguyễn Hiến Lê
Việt
Nam Sử Lược, Trần Trọng Kim
Các nhà khoa bảng Việt nam, Ngô Đức
Thọ (chủ biên), Nguyễn Thúy Nga, Nguyễn Hữu Mùi
Việt Nam Văn Học Sử Yếu,
Dương Quảng Hàm
Nguyễn Trăi Toàn Tập, Mai Quốc Liên,
Nguyễn Quảng Tuân, Nguyễn Khuê, Kiều Thu Hoạch
Đông
Châu Liệt Quốc
Hán
Sở Tranh Hùng
Tam Quốc Chí Diễn Nghĩa, La Quán Trung,
dịch giả Tử Vi Lang
Tôn Tử Binh Pháp, Tôn Tử
Ngô Tử Binh Pháp, Ngô
Khởi
Thái Công Binh Pháp
Điểm
Huyệt và Giải Huyệt, Lư Bảo Sơn
Bí Pháp
Tu Luyện Nội Công (Thiếu Lâm Công Phu), Trần Tiến
Nội
Đan, Lê Thành biên dịch
*
*
TrangNhà LêAnhChí www.LeAnhChi.com
Mục Lục Vua Lê Thái
Tổ là thánh vương
Mục
Lục ‘Đại Việt Sử Kư Toàn Thư là quốc sử nhà Trịnh’
Mục Lục Vua Lê Thái Tổ giỏi
hơn Gia Cát Lượng
Mục Lục Vua Lê Thái Tổ không hề giết hại công
thần
Mục
Lục Danh Tướng của vua Lê
Thái Tổ
Mục
Lục ‘Đại Việt Sử Kư Toàn Thư là quốc sử nhà Trịnh’
Mục Lục Những
sai lầm của Trần Trọng Kim trong VNSL
------------------------------------------------------------------
* ML_ViệtSử,Văn * ViệtSử,
Văn 3 * ViệtSử, Văn 4 * Thơ *
---------------------------------------------------------------
* Trang Chính * Bài
mới LêAnhChí * Bài mới Kiến Tánh *
--------------------------------------------------------------------------
* Mục Lục * Nối kết Phật Pháp * Lê Gia * Nối
kết Văn Học * Bài Xưa *
--------------------------------------------------------------------------
*
Liên Kết
TrangNhà
Kiến Tánh:
*
Trang Chính
* M
ụ c L ụ c * Luận
1 * Luận 2 * Thơ
1 * Thơ 2